Bài viết này đi sâu vào lý do thực sự khiến J. Robert Oppenheimer phản đối việc phát triển bom hydro. Chúng ta sẽ khám phá các khía cạnh đạo đức, chính trị và khoa học, làm sáng tỏ những tranh cãi phức tạp xung quanh quyết định này. Hãy cùng tìm hiểu để hiểu rõ hơn về một trong những nhân vật gây tranh cãi nhất của thế kỷ 20.
Trong suốt bộ phim "Oppenheimer", nhân vật chính liên tục bày tỏ sự nghi ngờ về tính khả thi trong thiết kế bom hydro của Teller. Ông cho rằng việc phân bổ nguồn lực để xây dựng một loại vũ khí như vậy là không hợp lý. Cuối phim, Oppenheimer ám chỉ rằng sự phản đối của ông xuất phát từ lý do đạo đức, cho rằng bom hydro sẽ mạnh hơn và đe dọa hơn đối với nhân loại.
Tuy nhiên, Strauss lại có một cách giải thích khác. Ông cho rằng Oppenheimer, trên thực tế, "yêu thích" vai trò "cha đẻ của bom nguyên tử" và đó là lý do ông phản đối việc Teller phát triển bom hydro. Vậy, đâu mới là sự thật?
Một trong những lý do chính Oppenheimer phản đối **bom hydro** là vì ông lo ngại nó sẽ đẩy nhanh cuộc chạy đua vũ trang hạt nhân với Liên Xô. Ông tin rằng thay vì tiếp tục phát triển vũ khí hủy diệt hàng loạt, Hoa Kỳ và Nga nên hợp tác và minh bạch về kho vũ khí hạt nhân của mình để giảm căng thẳng chính trị sau chiến tranh.
Oppenheimer dần nhận ra rằng **bom hydro** không phải là "vũ khí kết thúc mọi cuộc chiến" như ông từng hy vọng về bom nguyên tử. Thay vào đó, nó có thể dẫn đến cái chết của nhiều người hơn và thậm chí là sự kết thúc của nền văn minh nếu được sử dụng trong chiến tranh.
Mặc dù Oppenheimer quan tâm sâu sắc đến hậu quả của vũ khí hạt nhân, nhưng ông cũng thích thú với sự nổi tiếng và công nhận mà ông nhận được khi là giám đốc của Dự án Manhattan. Strauss tin rằng Oppenheimer phản đối bom hydro vì muốn duy trì vị thế của mình, nhưng nhiều người cho rằng đây chỉ là sự phóng chiếu của Strauss, người có những động cơ ích kỷ.
Trong bài phát biểu chia tay với Hiệp hội các nhà khoa học Los Alamos vào ngày 2 tháng 11 năm 1945, Oppenheimer đã nói về những thách thức mà các nhà khoa học và thế giới phải đối mặt khi vũ khí nguyên tử trở thành hiện thực. Ông nhấn mạnh rằng các nhà khoa học phải mở rộng sự hiểu biết và kiểm soát của con người đối với tự nhiên, đồng thời kêu gọi những cách tiếp cận mới để quản lý năng lượng nguyên tử.
Ông nói: "Tôi nghĩ rằng đã đến lúc chúng ta phải chấp nhận nó như một cuộc khủng hoảng rất nghiêm trọng, nhận ra rằng những vũ khí nguyên tử mà chúng ta đã bắt đầu chế tạo là rất khủng khiếp, rằng chúng liên quan đến một sự thay đổi, rằng chúng không chỉ là một sự sửa đổi nhỏ... và chấp nhận nó cùng với sự cần thiết phải chuyển đổi thế giới để có thể tích hợp những phát triển này vào cuộc sống con người."
Việc Oppenheimer từ chối **bom hydro** là một quyết định phức tạp, được thúc đẩy bởi nhiều yếu tố khác nhau, từ lo ngại về chạy đua vũ trang đến những cân nhắc đạo đức sâu sắc. Dù động cơ thực sự là gì, sự phản đối của ông đã góp phần vào cuộc tranh luận quan trọng về vai trò của khoa học trong chiến tranh và trách nhiệm của các nhà khoa học đối với nhân loại. Di sản của ông vẫn còn tiếp tục gây tranh cãi và truyền cảm hứng cho đến ngày nay.
Bài viết liên quan