Menorah, ngọn đèn bảy nhánh, không chỉ là một vật thể tôn giáo mà còn là biểu tượng sâu sắc của di sản Do Thái. Bài viết này sẽ đưa bạn đi sâu vào lịch sử, ý nghĩa biểu tượng, và sự hiện diện của menorah trong văn hóa Do Thái và thế giới.
Menorah là một chân đèn nhiều nhánh, thường có bảy nhánh, được sử dụng trong các nghi lễ tôn giáo của **Do Thái giáo**. Nó là một biểu tượng quan trọng trong cả Israel cổ đại và hiện đại.
Menorah lần đầu tiên được đề cập trong Kinh Thánh, trong sách Xuất Hành (Exodus), nơi thiết kế của nó được tiết lộ cho Moses trên Núi Sinai. Chân đèn này được rèn từ một miếng vàng nguyên khối và có sáu nhánh, ba nhánh ở mỗi bên của trục trung tâm.
Ban đầu, menorah được đặt trong Lều Tạm (Tabernacle) và sau đó là trong Đền Thờ ở Jerusalem. Nó là một vật thiêng liêng, được thắp sáng hàng ngày bằng dầu ô liu tinh khiết.
Sau khi Đền Thờ Thứ Hai bị phá hủy vào năm 70 CN, menorah đã bị quân La Mã lấy đi. Hình ảnh của nó được khắc trên Khải Hoàn Môn Titus ở Rome, một chứng tích lịch sử về sự kiện này.
Menorah mang nhiều ý nghĩa biểu tượng quan trọng:
Ngày nay, menorah vẫn là một biểu tượng quan trọng trong văn hóa Do Thái. Nó được sử dụng trong các nghi lễ tôn giáo, trưng bày trong các giáo đường và nhà riêng, và thậm chí là một phần của Quốc huy Israel.
Ngoài menorah bảy nhánh, còn có Hanukkah menorah (hay còn gọi là Hanukkiah), có chín nhánh. Nó được sử dụng trong lễ hội Hanukkah để kỷ niệm phép lạ của dầu kéo dài tám ngày.
Menorah không chỉ là một vật thể lịch sử mà còn là một biểu tượng sống động, tiếp tục truyền cảm hứng và kết nối người Do Thái trên toàn thế giới. Sự hiện diện của nó nhắc nhở về di sản phong phú, niềm tin và sự kiên cường của dân tộc Do Thái.
Bài viết liên quan