Bài viết này giải thích ý nghĩa sâu sắc của danh hiệu "Chúa Giê-su là Đấng Đầu Tiên Sống Lại Từ Cõi Chết". Chúng ta sẽ khám phá tầm quan trọng về mặt thần học, lịch sử và thực tiễn của nó đối với các tín đồ Cơ đốc giáo. Hiểu rõ điều này giúp củng cố niềm tin vào sự phục sinh và hy vọng vào cuộc sống vĩnh cửu.
Trong Khải Huyền 1:5, Chúa Giê-su được gọi là "Đấng làm chứng thành tín, là Đấng sống lại đầu tiên từ trong kẻ chết". Từ "đầu tiên" ở đây là *prōtotokos* trong tiếng Hy Lạp.
Trong Cựu Ước, "con đầu lòng" mang ý nghĩa đặc biệt, biểu thị vị trí người đứng đầu gia đình, quyền thừa kế và phước lành. Chúa Giê-su, là "Israel mới," hoàn thành vai trò này một cách trọn vẹn.
Việc gọi Chúa Giê-su là "Đấng đầu tiên sống lại" liên hệ Ngài với lời hứa trong Thi Thiên 89 về vương quyền của David và dòng dõi của ông. Ngài là người thừa kế hợp pháp, được tôn cao và làm đại diện cho dân tộc.
Tân Ước sử dụng *prōtotokos* để mô tả Chúa Giê-su ở nhiều nơi, nhấn mạnh vai trò và vị thế độc nhất của Ngài:
Danh hiệu "Đấng Đầu Tiên Sống Lại Từ Cõi Chết" mang hai ý nghĩa chính:
Sự phục sinh của Chúa Giê-su không chỉ là một sự kiện lịch sử mà còn là một lời hứa về cuộc sống đời đời cho tất cả những ai tin vào Ngài. Hy vọng của chúng ta không chỉ là linh hồn lên thiên đàng mà còn là sự phục sinh của thân thể.
Các Kitô hữu có niềm tin chắc chắn rằng, một ngày nào đó, chúng ta sẽ theo Chúa Kitô vào sự phục sinh và sáng tạo mới. Vì chúng ta ở trong Chúa Kitô, chúng ta sẽ trị vì với Ngài như những người con đầu lòng của Đức Chúa Trời, những người thừa kế mọi sự trên trời và dưới đất.
Hãy vui mừng! Chúa Kitô đã sống lại! Ngài thực sự đã sống lại! Đây là nền tảng của niềm tin và hy vọng của chúng ta.
Bài viết liên quan