Trong Mahabharata, Pandu kể về những tập tục cổ xưa, nơi phụ nữ được tự do giao phối với nhiều người đàn ông. Liệu đây có phải là "Sanatan Dharm" vĩnh cửu hay chỉ là một ngoại lệ? Bài viết này sẽ đi sâu vào các văn bản cổ, làm sáng tỏ những tranh cãi xung quanh vấn đề này và giúp bạn hiểu rõ hơn về quan điểm của đạo Hindu.
Pandu, trong Mahabharata, đã đề cập đến một thời kỳ trước Shwetaketu, khi phụ nữ hoàn toàn tự do trong các mối quan hệ. Ông còn khẳng định đây là "luật vĩnh cửu" hay "Sanatan Dharm" bị lãng quên do lời nguyền của Shwetaketu.
Tuy nhiên, các **Dharm Shastras** lại không ủng hộ điều này. Liệu có sự khác biệt giữa các quy tắc của Vedas và "Sanatan Dharm"? Làm thế nào một lời nguyền có thể loại bỏ một luật vĩnh cửu? Câu hỏi này dẫn đến nhiều tranh cãi và đòi hỏi một cái nhìn sâu sắc hơn vào các văn bản cổ.
Câu chuyện về Shwetaketu trong Mahabharata (Sambhava Parva, Section CXXII) kể về việc ông đã lập ra quy tắc "vợ chung thủy với một chồng" sau khi chứng kiến một người đàn ông Brahman nắm tay mẹ mình trước mặt cha ông.
Sự tức giận của Shwetaketu đã dẫn đến việc thiết lập một trật tự xã hội mới, nơi sự chung thủy của người phụ nữ được đề cao. Điều này mâu thuẫn với tuyên bố của Pandu về một thời kỳ tự do tình dục của phụ nữ.
Mặc dù có câu chuyện về Draupadi kết hôn với năm anh em Pandava, nhưng Vedas và Dharma Shastras thường không ủng hộ chế độ đa phu thê. Aitareya Brahmana 2.23 của Rig Veda cấm chế độ này, khẳng định rằng một người đàn ông có thể có nhiều vợ, nhưng một người vợ không thể có nhiều chồng cùng một lúc.
Manusmriti thường được áp dụng cho Satya, Treta và Dvapara yugas, ngoại trừ Kali Yuga. Parāsara Samhita [1.2] nói về những quy tắc ứng xử tốt đẹp cho Kali Yuga, cho thấy sự thay đổi trong các quy tắc đạo đức theo từng thời kỳ.
Tuyên bố của Pandu không nên được hiểu là sự ủng hộ cho việc phụ nữ lăng nhăng hay đi ngược lại "pativrata dharma". Do lời nguyền, Pandu không thể có con và cần Kunti sinh con thông qua các vị thần.
Việc phá vỡ các phong tục đôi khi là cần thiết cho một mục đích tốt đẹp, như trường hợp của Dhritarashtra, Pandu và Vidura, những người không phải là con ruột của vua Vichitravirya mà là con của Veda Vyasa để duy trì dòng dõi hoàng tộc.
Tóm lại, câu chuyện về Pandu và Shwetaketu là một ví dụ về sự phức tạp của đạo Hindu, nơi các quy tắc và tập tục có thể thay đổi theo thời gian và hoàn cảnh. Việc hiểu rõ bối cảnh lịch sử và văn hóa là rất quan trọng để giải thích chính xác các văn bản cổ.
Bài viết liên quan