Bài viết này sẽ đi sâu vào một câu hỏi hóc búa xoay quanh nhân vật Genco Abbandando trong bộ phim kinh điển "Bố Già". Liệu sự nhút nhát của ông trước Fanucci có mâu thuẫn với vai trò consigliere (cố vấn) mà ông đảm nhiệm? Chúng ta sẽ khám phá những yếu tố có thể lý giải cho sự lựa chọn này của Don Corleone.
Trong "Bố Già Phần II", chúng ta thấy Genco sợ hãi Fanucci. Điều này trái ngược với hình ảnh một **consigliere thời chiến** mà Sonny Corleone mô tả về ông trong "Bố Già". Vậy, làm thế nào một người có vẻ nhút nhát như vậy lại có thể trở thành cố vấn đắc lực của Don Corleone?
Điều quan trọng cần lưu ý là nhiều chi tiết về mối quan hệ giữa Genco và Vito được mở rộng trong "Bố Già Phần II", vượt ra ngoài những gì được đề cập trong tiểu thuyết gốc. Cảnh ở rạp hát, nơi Genco thể hiện sự sợ hãi trước Fanucci, hoàn toàn không có trong tiểu thuyết. Mục đích của cảnh này là giới thiệu Fanucci và cho thấy lý do mọi người e sợ hắn.
Trong tiểu thuyết, Genco được miêu tả là người sẵn sàng đối đầu với Fanucci, nhưng cha anh đã ngăn cản. Điều này cho thấy một khía cạnh khác của nhân vật Genco, mạnh mẽ hơn và sẵn sàng bảo vệ gia đình.
Vậy, tại sao Vito Corleone lại chọn Genco làm consigliere, bất chấp khoảnh khắc nhút nhát kia? Có một vài yếu tố cần xem xét:
Cần nhớ rằng vai trò của một consigliere không chỉ đơn thuần là sự dũng cảm. Consigliere là một cố vấn, một người đưa ra lời khuyên, một người có thể nhìn nhận vấn đề một cách khách quan và đưa ra những quyết định sáng suốt.
Có lẽ Vito Corleone nhận thấy rằng sự nhút nhát của Genco trước Fanucci không phải là một điểm yếu, mà là một sự thận trọng. Genco hiểu rõ sự nguy hiểm của Fanucci và sẽ không hành động bốc đồng. Điều này có thể đã giúp Vito tránh được những sai lầm nghiêm trọng.
Việc Vito Corleone chọn Genco Abbandando làm **consigliere** có thể gây ngạc nhiên, nhưng nó phản ánh sự hiểu biết sâu sắc của Vito về con người và quyền lực. Genco không chỉ là một người bạn trung thành, mà còn là một cố vấn khôn ngoan, người đã đóng góp quan trọng vào sự thành công của gia đình Corleone. Sự sợ hãi của Genco trước Fanucci không làm lu mờ những phẩm chất quan trọng khác của ông, mà thậm chí có thể đã giúp ông trở thành một consigliere hiệu quả hơn.
Bài viết liên quan