Bài viết này đi sâu vào một câu hỏi hóc búa trong **hình học đại số**, liên quan đến hành vi của các ước số (divisors) dưới tác động của một phép co rút tương đương chiều. Chúng ta sẽ khám phá xem liệu ảnh của một ước số nguyên tố trên một đa tạp (variety) có nhất thiết phải là một ước số trên ảnh của nó hay không. Hiểu rõ điều này sẽ giúp làm sáng tỏ các mối quan hệ phức tạp trong hình học đại số và cung cấp những công cụ mạnh mẽ để giải quyết các bài toán liên quan.
Cho f: X → Y là một toàn ánh xạ xạ ảnh (surjective projective morphism) với các thớ liên thông giữa các đa tạp quasi-projective (bất khả quy). Giả sử rằng mọi thớ của f có cùng số chiều. Gọi D là một ước số nguyên tố trên X sao cho f(D) là một tập con thực sự của Y. Câu hỏi đặt ra là: Liệu f(D) có nhất thiết phải là một ước số trên Y hay không? Tại sao?
Để giải quyết câu hỏi này, chúng ta cần xem xét một số yếu tố quan trọng, bao gồm:
Câu trả lời cho câu hỏi này phụ thuộc vào tính chất của f: X → Y. Dưới đây là một số trường hợp và ví dụ minh họa:
Giả sử X = X1 ∪ X2 và Y = Y1 ∪ Y2, trong đó Xi và Yi là các thành phần bất khả quy và đóng. Giả sử thêm rằng Y1 ∩ Y2 = {P} là một điểm duy nhất. Nếu f1 = f|X1: X1 → Y1 là phép thổi (blowing-up) của Y1 tại P, và f2 = f|X2: X2 → Y2 là phép thổi của Y2 tại một đa tạp con số chiều d chứa trong Y2 và chứa P. Khi đó, nếu D ⊂ Y1 là một ước số chứa P, thì f-1(D) sẽ là một ước số trên X1, nhưng sẽ có số chiều dim Y2 - d trên X2. Điều này cho thấy rằng ngay cả khi Y là tương đương chiều, f-1(D) có thể có các thành phần bất khả quy với số chiều khác nhau.
Xét một phép toàn ánh xạ nhỏ f: X → Y, ví dụ, co một đường cong duy nhất trên một tam diện. Vì X và Y là xạ ảnh, nên f cũng vậy. Gọi H là một ước số tương đối rất ample không chứa toàn bộ thớ đặc biệt (special fiber). Giả sử f chỉ có một thớ không tầm thường, và gọi D = f(H). Khi đó, f-1(D) = H ∪ (thớ đặc biệt), vì vậy bạn có thể có các thành phần bất khả quy với số chiều (gần như) tùy ý.
Một trường hợp mà f-1(D) chỉ có các thành phần có chiều codimension 1 là khi D là một Q-Cartier divisor.
Từ những phân tích trên, ta thấy rằng việc f(D) có phải là một ước số trên Y hay không phụ thuộc vào nhiều yếu tố, đặc biệt là tính chất của phép toàn ánh xạ f và tính chất của các đa tạp X và Y. Trong trường hợp tổng quát, câu trả lời là không. Tuy nhiên, trong các trường hợp đặc biệt như khi D là Q-Cartier divisor, hoặc khi Y trơn láng, chúng ta có thể có kết quả khẳng định.
Hiểu rõ các điều kiện và ví dụ này giúp chúng ta có cái nhìn sâu sắc hơn về mối quan hệ giữa ảnh ngược của ước số và phép co rút tương đương chiều trong hình học đại số, từ đó áp dụng vào giải quyết các bài toán phức tạp hơn.
Bài viết liên quan